Bài giảng Tập đọc 2 - Vo nhà - Trương Thị Hà

Bài giảng Tập đọc 2 - Vo nhà - Trương Thị Hà

Gần tối, cơn mưa rừng ập xuống. Chiếc xe của chúng tôi bỗng khựng lại.
 Tứ rú ga mấy lần nhưng xe không nhúc nhích. Hai bánh trước đã vục xuống vũng lầy. Chúng tôi đành ngồi thu lu trong xe, chịu rét qua đêm.
 Gần sáng, trời tạnh. Tứ nhảy xuống nhìn, lắc đầu:
- Thế này thì hết cách rồi !
 Bỗng Cần kêu lên:
- Chạy đi ! Voi rừng đấy !
 Mọi người vội vã nép vào lùm cây ven đường.
 Một con voi già lừng lững tiến về chiếc xe. Tứ chộp lấy khẩu súng. Cần vội ngăn lại:
- Không được bắn!
 Con voi lúc lắc vòi ra hiệu điều gì đó, rồi đến trước mũi xe.
 Tứ lo lắng:
- Nó đập tan xe mất. Phải bắn thôi !

ppt 30 trang thuychi 3911
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Bài giảng Tập đọc 2 - Vo nhà - Trương Thị Hà", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
TẬP ĐỌC - LỚP 2b4VOI NHÀGIÁO VIÊN: Trương Thị HàThứ tư ngày 03 tháng 3 năm 2021Tập đọcKIỂM TRA BÀI CŨTập đọcVoi nhàThứ ba ngày 03 tháng 3 năm 2021 Luyện đọc từ khó - khựng lại- vục xuống- lừng lững- lúc lắc- quặp chặt- huơ vòi- nhúc nhích  Voi nhà Gần tối, cơn mưa rừng ập xuống. Chiếc xe của chúng tôi bỗng khựng lại.  Tứ rú ga mấy lần nhưng xe không nhúc nhích. Hai bánh trước đã vục xuống vũng lầy. Chúng tôi đành ngồi thu lu trong xe, chịu rét qua đêm.  Gần sáng, trời tạnh. Tứ nhảy xuống nhìn, lắc đầu:- Thế này thì hết cách rồi ! Bỗng Cần kêu lên:- Chạy đi ! Voi rừng đấy ! Mọi người vội vã nép vào lùm cây ven đường. Một con voi già lừng lững tiến về chiếc xe. Tứ chộp lấy khẩu súng. Cần vội ngăn lại:- Không được bắn! Con voi lúc lắc vòi ra hiệu điều gì đó, rồi đến trước mũi xe. Tứ lo lắng:- Nó đập tan xe mất. Phải bắn thôi ! Nhưng kìa, con voi quặp chặt vòi vào đầu xe và co mình lôi mạnh chiếc xe qua vũng lầy. Lôi xong, nó huơ vòi về phía lùm cây rồi lững thững đi theo hướng bản Tun. Thật may cho chúng tôi đã gặp được voi nhà.  Theo NGUYỄN TRẦN BÉ123 1. Gần tối, cơn mưa ập xuống. Chiếc xe của chúng tôi bỗng khựng lại. Tứ rú ga mấy lần nhưng xe không nhúc nhích. Hai bánh trước đã vục xuống vũng lầy. Chúng tôi đành ngồi thu lu trong xe, chịu rét qua đêm. Luyện đọc đoạn 2.Gần sáng, trời tạnh. Tứ nhảy xuống nhìn, lắc đầu:	-Thế này thì hết cách rồi!	Bỗng Cần kêu lên:	-Chạy đi! Voi rừng đấy!	Mọi ngưới vội vã nép vào lùm cây ven đường.	Một con voi già lừng lững tiến về chiếc xe. Tứ chộp lấy khẩu súng. Cần vội ngăn lại:	-Không được bắn!	Con voi lúc lắc vòi ra hiệu điều gì đó, rồi đến trước mũi xe.	Tứ lo lắng:	- Nó đập tan xe mất. Phải bắn thôi!(Giọng thất vọng)(Giọng hoảng hốt)(Giọng dứt khoát, ra lệnh)(Giọng gấp gáp, lo sợ) Luyện đọc đoạn 3. Nhưng kìa, con voi quặp chặt vòi vào đầu xe và co mình lôi mạnh chiếc xe qua vũng lầy. Lôi xong, nó huơ vòi về phía lùm cây rồi lững thững đi theo hướng bản Tun.	Thật may cho chúng tôi đã gặp được voi nhà. Luyện đọc đoạn   Voi nhà Gần tối, cơn mưa rừng ập xuống. Chiếc xe của chúng tôi bỗng khựng lại.  Tứ rú ga mấy lần nhưng xe không nhúc nhích. Hai bánh trước đã vục xuống vũng lầy. Chúng tôi đành ngồi thu lu trong xe, chịu rét qua đêm.  Gần sáng, trời tạnh. Tứ nhảy xuống nhìn, lắc đầu:- Thế này thì hết cách rồi ! Bỗng Cần kêu lên:- Chạy đi ! Voi rừng đấy ! Mọi người vội vã nép vào lùm cây ven đường. Một con voi già lừng lững tiến về chiếc xe. Tứ chộp lấy khẩu súng. Cần vội ngăn lại:- Không được bắn! Con voi lúc lắc vòi ra hiệu điều gì đó, rồi đến trước mũi xe. Tứ lo lắng:- Nó đập tan xe mất. Phải bắn thôi ! Nhưng kìa, con voi quặp chặt vòi vào đầu xe và co mình lôi mạnh chiếc xe qua vũng lầy. Lôi xong, nó huơ vòi về phía lùm cây rồi lững thững đi theo hướng bản Tun. Thật may cho chúng tôi đã gặp được voi nhà.  Theo NGUYỄN TRẦN BÉ123Tìm hiểu bài	1.Gần tối, cơn mưa ập xuống. Chiếc xe của chúng tôi bỗng khựng lại. 	Tứ rú ga mấy lần nhưng xe không nhúc nhích. Hai bánh trước đã vục xuống vũng lầy. Chúng tôi đành ngồi thu lu trong xe, chịu rét qua đêm. 1. Vì sao những người trong xe phải ngủ đêm trong rừng?Vì mưa rừng ập xuống, chiếc xe bị lún xuống vũng lầy.Tìm câu văn cho thấy các chiến sĩ cố gắng mà chiếc xe vẫn ko di chuyển?Tứ rú ga mấy lần nhưng xe không nhúc nhích.Tìm hiểu bàiTập đọc Thứ tư ngày 03 tháng 3 năm 2021	2.Gần sáng, trời tạnh. Tứ nhảy xuống nhìn, lắc đầu:	-Thế này thì hết cách rồi!	Bỗng Cần kêu lên:	-Chạy đi! Voi rừng đấy!	Mọi ngưới vội vã nép vào lùm cây ven đường.	Một con voi già lừng lững tiến về chiếc xe. Tứ chộp lấy khẩu súng. Cần vội ngăn lại:	-Không được bắn!	Con voi lúc lắc vòi ra hiệu điều gì đó, rồi đến trước mũi xe.	Tứ lo lắng:	- Nó đập tan xe mất. Phải bắn thôi!2. Mọi người lo lắng như thế nào khi thấy con voi đến gần?Mọi người nép vào lùm cây, định bắn voi vì nghĩ nó sẽ đập nát xe.Tìm hiểu bàiTập đọc Thứ tư ngày 03 tháng 3 năm 2021Theo em, nếu đó là voi rừng mà nó định đập chiếc xe thì có nên bắn nó không? - Không nên bắn vì voi là loài thú quý hiếm cần bảo vệ. Nổ súng cũng nguy hiểm vì voi có thể tức giận, hăng máu xông đến chỗ nó đoán có người bắn súng.Tìm hiểu bàiTập đọc Thứ tư ngày 03 tháng 3 năm 2021	Nhưng kìa, con voi quặp chặt vòi vào đầu xe và co mình lôi mạnh chiếc xe qua vũng lầy. Lôi xong, nó huơ vòi về phía lùm cây rồi lững thững đi theo hướng bản Tun.	Thật may cho chúng tôi đã gặp được voi nhà.Theo Nguyễn Trần Bé3. Con voi đã giúp họ thế nào?Con voi quặp chặt vòi vào đầu xe và co mình lôi mạnh chiếc xe qua vũng lầy.Tìm hiểu bàiTập đọc Thứ tư ngày 03 tháng 3 năm 2021Tìm hiểu bàiTại sao mọi người nghĩ là đã gặp voi nhà?- Vì voi nhà không dữ tợn, phá phách .- Vì voi nhà thông minh.- Vì con voi lững thững đi theo hướng bản Tun.Tìm hiểu bàiNỘI DUNG Chú voi nhà đã giúp các anh bộ đội kéo xe ra khỏi vũng lầy. Nó là một con vật gần gũi và biết giúp đỡ con người qua cơn hoạn nạn. Chúng ta cần phải chăm sóc và bảo vệ voi.- Đoạn đầu thể hiện tâm trạng thất vọng, hoảng hốt.- Đoạn cuối là vui mừng.LuyệN đọc lạiTập đọc Thứ tư ngày 03 tháng 3 năm 2021  Voi nhà Gần tối, cơn mưa rừng ập xuống. Chiếc xe của chúng tôi bỗng khựng lại.  Tứ rú ga mấy lần nhưng xe không nhúc nhích. Hai bánh trước đã vục xuống vũng lầy. Chúng tôi đành ngồi thu lu trong xe, chịu rét qua đêm.  Gần sáng, trời tạnh. Tứ nhảy xuống nhìn, lắc đầu:- Thế này thì hết cách rồi ! Bỗng Cần kêu lên:- Chạy đi ! Voi rừng đấy ! Mọi người vội vã nép vào lùm cây ven đường. Một con voi già lừng lững tiến về chiếc xe. Tứ chộp lấy khẩu súng. Cần vội ngăn lại:- Không được bắn! Con voi lúc lắc vòi ra hiệu điều gì đó, rồi đến trước mũi xe. Tứ lo lắng:- Nó đập tan xe mất. Phải bắn thôi ! Nhưng kìa, con voi quặp chặt vòi vào đầu xe và co mình lôi mạnh chiếc xe qua vũng lầy. Lôi xong, nó huơ vòi về phía lùm cây rồi lững thững đi theo hướng bản Tun. Thật may cho chúng tôi đã gặp được voi nhà.  Theo NGUYỄN TRẦN BÉ123Lễ hội đua voiHẸN GẶP LẠI !

Tài liệu đính kèm:

  • pptbai_giang_tap_doc_2_vo_nha_truong_thi_ha.ppt